Bạch Dương
Những năm gần đây, cái tên Ngô Bảo Châu đã không còn xa lạ với nhân dân Việt Nam nữa. Đó là vị GS Việt Nam đầu tiên được nhận giải thưởng Fields (năm 2010). Khi mới làm rạng danh đất nước, ông được cả nhân dân mến mộ, tự hào, thế nhưng thời gian trôi đi, các bài viết về Ngô Bảo Châu ít dần, và nếu có thì hầu hết là những bài viết trên các trang “lều báo”. Hình như GS chẳng mấy tha thiếtvới toán học nữa, thay vào đó, GS toán học lại học đòi làm chính trị, bắt chước các thánh phán kiểu “sửu nhi”. Và mới đây, đọc bài Yêu Nước của GS trên BBC mà thấy thực sự GS quá tầm thường.
Bài viết của Ngô Bảo Châu trên BBC |
Ngô Bảo Châu cho rằng mình yêu nước, bởi Châu thấy đồng cảm với những thanh niên lao động trên đất khách, thấy có mối “liên quan” nào đó với họ mà theo quan niệm của Châu thì “yêu nước, về cơ bản, là cảm thấy “liên quan” đến số phận của đồng bào mình”. Thế nhưng, xin hỏi Châu rằng: Châu đang phục vụ cho ai, phục vụ vì cái gì ?
Tặng nhà, chi bao nhiêu tiền thuế từ khi còn bé xíu đến khi Châu lớn, tạo mọi điều kiện tốt nhất để nuôi dưỡng dạy dỗthành người.Nhưng đến khi thành “ tài”, Châu lại chê cái nơi nuôi đã từng nuôi dưỡng, dạy dỗChâu. Rằng “nơi cùng trời cuối đất” ấy không có chỗ cho Châu “phát huy tài năng” để rồi Châuphải “tha hương” phục vụ cho thằng nhà giàu cách nơi chôn nhau cắt rốn của mình nửa vòng trái đất.Không chỉ dừng lại ở đó, Châu thấy mình “liên quan” đến vận mệnh dân tộc, thế nên đã không ngại ngần mà chửi ngay cái chế độ đã sản sinh và nuôi dưỡng dạy dỗ hắn thành tài. Rồi bây giờ loại người “ăn cháo đá bát”ấy lại tỏ ra là mình yêu nước, nặng lòng với quê hương lắm.
Châu đang ở Mỹ, ăn đồ Mỹ, dùng đồ Mỹ, hít bầu không khí của Mỹ từng ngày nên khi nhìn lại mảnh đất hình chữ S, Châu chỉ thấy một nơi“cùng trời cuối đất mà trong gần hai ngàn năm, nó hầu như nằm bên rìa của văn minh nhân loại”. Châu phủ nhận nền văn minh độc đáo của dân tộc, cho rằng “văn minh nhân loại được mở rộng và phát triển nhờ vào những cuộc viễn chinh, những làn sóng di dân” và đó phải là cuộc viễn chinh của, làn sóng di cư của châu Âu, châu Mỹ chứ không phải là của “phương Bắc”. Vậy ra, Châu muốn kéo quân xâm lược Âu-Mĩ vào đất nước Việt Nam để Việt Nam được văn minh hơn sao? Phải chăng, cái văn minh mà Châu muốn có đó chính là sự chết chóc, sự lệ thuộc và cam chịu?
Châu có điều kiện để học hỏi những điều hay, điều tốt ở nhiều nền văn minh trên thế giới, nhưng xem ra Châu đã “loạn”. Có thể, khi so với nhiều nền văn minh trên thế giới,Việt Nam còn có chỗ lạc hậu, thế nhưng tại sao Châu không góp ý chân tình, thẳng thắn với các vị lãnh đạo của Nhà nước mỗi lần Châu được tiếp xúc mà lại lên các trang báo chuyên xuyên tạc, bịa đặt về Việt Nam như BBC để bôi nhọ đất nước mình? Hay đó chính là cách thể hiện tinh thần “yêu nước” của Châu?
Mọi người có thể học tập theo tinh thần học tập của Châu, thế nhưng về khoản “yêu nước” thì…Đừng như Châu.
Nguồn: http://gocnhinthoidai.blogspot.com/
No comments:
Post a Comment